Bóp vú cho em nữ sinh dễ thương ngực khủng vl

Lòng anh như gió lạnh cuối ngày, bất an không yên. Ánh sáng nhợt nhạt từ bầu trời xám xịt chiếu lên sàn gỗ, làm nổi bật những vết xước cũ như dấu tích thời gian không thể xóa nhòa. Lòng anh như gió lạnh cuối ngày, bất an không yên. Tối đến, góc phố vắng gần công viên chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn đường vàng vọt lập lòe trên vỉa hè ẩm ướt. Tiếng đồng hồ treo tường tích tắc đều đặn, hòa cùng tiếng thở nhẹ của bé Ngọc trong nôi, nhưng không gian yên bình ấy chẳng thể xoa dịu tâm trí Thư. Thư ở nhà, vừa cho bé Ngọc ngủ, điện thoại rung lên từ số lạ: “Thư, anh Nam bảo em giữ USB kỹ, đừng để Hoàng thấy, không thì gia đình em tan nát đấy.” Thư hoảng, tay run gọi lại, không ai nghe, cô nhắn Nam: “Anh làm gì vậy, anh nói xóa clip rồi mà?” Nam trả lời lạnh lùng: “Anh xóa thật, nhưng anh có người giữ bản sao, em không muốn nghe anh thì tự chịu.” Thư ngồi phịch xuống sofa, tay ôm đầu, ” Mình biết hắn không dễ dàng bỏ qua mà”.