Em teen vú lép cho tôi nhân trần bắn tinh vào lồn ẻm

– Đi khách đem tiền về nuôi anh? Cô cười. Cô nguýt dài. Người ta xầm xì về chuyện này, nhưng Bảy Súp không hề hay biết. Lão buộc phải rời bỏ đất Sài Gòn rồi về tận chốn này. Em hận thằng nào thì chửi thằng đó. – Hút đi, nhìn chi nhìn dữ vậy? – Bốn mươi. Không biết tại sao, khi em nói tên em là Mỹ Mỹ, có nhiều người cười nói cái tên giống của người Hoa quá. Thế nhưng tôi ở lại đã hơn một năm. Bao nhiêu thằng mê em, chỉ muốn vục mặt vào đó. Đóng cọc, vác củi sắp vào từng thước khối… Nó đỏng đảnh với mấy thằng xe be ngoài chợ, ai chẳng biết. Tôi nói:
– Xú chiêng chứ đâu phải túi đựng đồ mà gói thuốc vào trong đó. Nay nhan sắc đã tàn phai, không còn đủ sức bon chen với đám đàn em mới vô nghề.